Sep 10, 2009

It's my Gold !!


at the fist sight by *greatufo on deviantART
Tên tôi là Jett Gilbert, con trai duy nhất nhà thương gia Gilbert giầu có nhất cái thủ đô này. Cha tôi vẫn nói rằng quyền lực chả là cái mô mà danh vọng thì là cái sắt gỉ. Cái quyết định vị trí con người trong xã hội rối ren hiện nay, là tiền! Cha tôi có rất nhiều quan điểm sai lầm, như là giai là phải đô mà gái thì phải ngoan hiền hay buôn bán người là cách kiếm tiền bẩn thỉu, nhưng riêng về vấn đề sức mạnh của đồng tiền này thì đối với tôi mà nói, TÔI HOÀN TOÀN TÁN THÀNH!!! Rốt cục cuối cùng thì làm gì có cái gì trên đời, kể cả quyền lực và danh vọng kể trên không mua được bằng tiền? Mà giả là có thứ quí giá đến mức không mua đuợc bằng tiền đi nữa, thì vàng và đá quí thì để làm gì?
Mùa xuân năm nay, Jett tôi đây đã 16 tuổi và hiện đang đứng đầu toàn khối tại cái trường danh gia vọng tộc mà tôi đang bước đi ngạo nghễ trên cái hành lang hoa lệ của nó. Hỏi vì sao con thương gia mà lại được vào học tại trường danh giá thế này ư? Tôi chả đã nói rồi sao? Có tiền gì mà chẳng được!
Mục đích cao cả của việc vào học tại ngôi trường mỹ miều được bao bởi hương hoa hồng ngào ngạt mùa xuân này chính là tương lai hoàn mĩ của tôi. Vẻ ngoài hoàn hảo, hơi mang chút vẻ lạnh lùng ngang tàn của đôi mắt mèo vàng ánh lên duới mái tóc quăn rực đỏ, thêm vào đó là một thứ cực kì quan trọng là trí óc thông minh tuyệt đỉnh, tính tiền nhanh hơn bộ vi xử lý tân tiến nhất vừa trình làng. Thử hỏi với từng đó thứ, có cô nàng danh gia vọng tộc nào thoát khỏi sức hút mãnh liệt này không? (Nói chung thì, tuy là tôi rất coi thường quyền lực và danh vọng, nhưng tôi thì lại không bài xích những gì làm tăng khả năng kiếm tiền.)
Thế nhưng kế hoạch kiếm 1 cô vợ danh giá nhất và nhiều cô bồ ít danh giá hơn, kèm theo vài chị dại giai không danh giá nhưng hết lòng vì giai đẹp, tưởng chừng như hoàn hảo của tôi hiện nay đang có nhu cầu bị phá sản. Tất cả chỉ bởi hệ quả của cái tham vọng khôn nguôi về vấn đề giàu sang phú quí của tôi: Tôi yêu vàng và mọi thứ liên quan đến vàng !!!


Đấy là một ngày dời đẹp như bao ngày khác. Tôi đây kiêu hãnh bước trên hành lang rải đầy hoa hồng mùa xuân. (Thật tình thì tôi thấy nó phù phiếm và rác nhà ) Có tiếng lao xao như tiếng một lũ quí tộc đang vây lấy một thằng quí tộc khác. Kể ra nếu đấy là một lũ thanh niên lắm tiền nhiều của đang vây lấy một thiếu nữ khuê các ( danh giá nhất) thì tôi đây sẽ chứng minh cho cô ta thấy là tôi hào hiệp và mạnh mẽ đến thế nào, nhưng đấy chỉ là mấy thằng đực rựa đang vờn nhau mà thôi. Thế nên tôi cứ sải bước mà tiếp tục kiêu hãnh băng qua.
Ánh vàng!
Thịch.
Có cái gì như trái tim thổn thức vì vàng của tôi đang lỡ mất 1 nhịp.
Tôi quay lại nhìn đám đực rựa đang vờn đó.
Ra là không phải chúng đang chia chác của cải chi cả. Chỉ là một cậu công tử với mái tóc vàng ánh kim đang lấp lánh trong nắng.
Chỉ là tóc mà thôi.
‘Chỉ là’
‘Chỉ là’ thôi !!
Thịch thịch thịch thịch !!!!
Ôi trái tim kim tiền của tôi ơi, đừng có lầm lỡ giữa vàng và tóc vàng như thế !!!
Lý trí thì hô lên thế đấy, nhưng cơ thể tôi thì lại hành động theo trái tim. Giờ tôi đã đứng giữa lũ giai lắm tiền nhiều của và thứ mà trái tim kim tiền của tôi định nghĩa là đối tượng của nó. Đuổi bọn lâu nhâu thì dễ thôi, nhưng đối mặt với thứ thử thách trái tim đằng sau lưng tôi đây thì chẳng dễ tí nào. Tôi có linh cảm chẳng lành rằng nếu mà tôi quay mặt lại, thì bao nhiêu công sức để lão gia nhà tôi cho tôi vào cái trường này nhằm hoàn thiện cái kế hoạch hoàn hảo của đời tôi sẽ đi tong
Giữa cái lúc tôi còn phân vân như vậy, thì công tử vàng đã ra tay trước. Cậu ta nhè nhẹ kéo áo tôi, và một âm thanh như những miếng vàng 4 số 9 được dát mỏng thành những món nữ trang gắn đá mắc tiền đang lanh canh đụng vào nhau cất lên
- Gilbert ?
Bạn biết đấy, một nguời yêu vàng thì không thể không quay đầu lại khi nghe tiếng vàng rơi phải không. Nhất là khi vàng rơi thành tên bạn nữa. Nhưng cú quay đầu theo bản năng đó của tôi đã kết liếu cái kế hoạch hoàn mĩ kể trên một cách ngọt xớt.
Giống như là thỏi vàng chói loá vừa xuất xưởng, in trên đấy số 99,99% đóng mác ngân hàng Anh quốc, và hai viên saphia trong vắt to và tròn nhất đang long lanh hướng về tôi. Đấy là chưa kể màu trắng hồng mịn màng của viên ngọc trai Nam Hải thượng hạng mà các bà già vừa thừa mỡ vừa thừa tiền vẫn xếp hàng chờ vào phòng đấu giá để nhằm coi rồi về nhà mơ tiếp.
Thôi, tạm biệt kế hoạch hoàn hảo nhé...

- Cậu là Jett Gilbert phải không ? Cậu bé vàng long lanh đôi đá saphia nhìn tôi , còn tôi như con ếch đang bị thôi miên bởi ánh rạng ngời của thái dương vàng thỏi. Miệng tôi ú ớ ừ lấy một câu, mà không nghĩ rằng tiếng ừ của mình lại như tiếp gas vào cái đèn vàng chói nhoá thế kia. Dường như cậu ta nghe danh tôi cũng đã lâu và ngưỡng mộ tôi lắm đấy (đã nói là tôi hấp dẫn mà ) nên vui mừng ra mặt, nhứon người có lẽ định bắt tay tôi. Nhưng như một câu chuyện manga shoujo oneshot dành cho chị em phụ nữ, cậu ta gấp phải gì đó, và ngã vào người tôi. Cái cảm giác khi bạn đứng dưới một cơn mưa vàng đột nhiên rào rào trên đầu bạn và chỉ có bạn mà thôi là như thế nào, thì cảm giác khi bờ vai nhỏ nhắn của cậu ta ở gọn trong vòng tay tôi cũng y hệt như thế đấy. Từng sợi vàng vuốt qua mặt tôi, qua mắt tôi khiến trí não tôi bắt đầu nhũn ra. Một mùi thơm ngọt ngào, quyến rũ tựa 1 triệu bảng vừa mới xuất xưởng bắt đầu len lỏi vào trong lý trí của tôi, và giúp nó vẽ nên một kế hoạch hoàn hảo mới....

*********************************************************************

Thổi bạn lười rồi. Chả viết nữa. Cả làng nghỉ nhé :)


Mười năm sau ~


It's Gold by *greatufo on deviantART
bodyguards by *greatufo on deviantART

No comments:

Post a Comment